Phim sex chịch em đồng nghiệp tươi ngon hàng đẹp làm tình với em đồng nghiệp xinh đẹp, chịch em đồng nghiệp tươi ngon cực sướng. Gương mặt Tuyết hồng lên, rực sáng khi nhắc đến con trai, đó là tình yêu lớn nhất của cuộc đời nàng. Ánh nói:
– Tối nay có tổ chức lễ hội ở nhà văn hóa thị trấn, chị…
– Không, chị đến đây để du lịch với chồng, không rảnh đi mấy cái đó, chồng chị không thích lễ hội, ồn ào, nhố nhăng, những thằng nhóc non choẹt tán tỉnh người đáng tuổi mẹ mình.
– Không có đâu, lễ hội được quản lý nghiêm, mọi thứ đều trật tự.
– Ok, chị sẽ suy nghĩ, thôi chị về đây, vui vì em vẫn khỏe.
Tuyết là mối tình đầu của Ánh, tình yêu vô vọng, đơn phương, lần này gặp lại sau 10 năm, đây có phải định mệnh.
Tuyết kể cho chồng chuyện vừa rồi và bảo:
– Em nghĩ ra trò rất hay, Ánh đang muốn tán tỉnh em, sau 10 năm không gặp có lẽ cậu ta muốn có cơ hội mò tay vào… hihi.. ta chơi khăn cậu ta 1 vố đi.
Phong hôn lên môi vợ:
– Em luôn thích chơi khăn kẻ khác, hư thật.
– Ai bảo có ý đồ xấu. Tối nay anh lén đi theo em, em cần hỗ trợ, có khi sẽ có thêm vài kẻ nữa, em vốn rất hút trai mà.
…..
Đêm đó, Tuyết mặc đầm đen tím, cố khoét trái tim hở mảng lớn da thịt nõn nà, phần vai trần trắng minh, cổ đeo dây chuyền bằng bạch kim có nối 1 sơi dây dài xuống khe vú, và mất hút trong đó. Váy dài cách đầu gối 8cm, nhưng xẻ tà 2 bên đùi đến sát đáy quần lót. Giày cao gót đen, tóc xõa dài ngang eo. Dĩ nhiên người đẹp khiến bao trai trẻ lé mắt, trung niên thì ra ngay trong quần…
Ánh liền chạy tới nói:
– Chị tới thật rồi, chị đẹp quá, cứ như siêu mẫu, hoa hậu.
– Cám ơn em. Chị già rồi.
– Ai dám nói chị già chứ, chị ngồi đi, để em đi kiếm ít đồ uống cho chị, chị uống gì?
– Cho chị lon ken đi.
Tuyết ngồi xuống, nhìn quanh 1 lát, có vài bóng dáng quen mặt, lại có rất nhiều kẻ lạ mặt, cũng không ồn ào, có người giữ trật tự. Có vẻ thú vị, đang ngồi nhìn quanh thì có 1 chàng trai trẻ khá lực lưỡng, tay gân guốc, tiến lại gần nói:
– Người đẹp, anh mời em 1 ly nhé.
Tuyết nhìn lướt qua, nhếch môi nói:
– Nhãi ranh, biến.
Gã đó mặt hơi tái, nhưng vẫn không từ bỏ:
– Chỉ mời 1 ly thôi mà, làm quen thêm bạn mới, anh thấy em cũng đang cô đơn.
Tuyết nói từng chiữ:
– CÚT NGAY THẰNG NHÃI.
Nhưng kẻ này vẫn lì:
– Người đẹp đừng nóng, chỉ 1 ly và anh sẽ đi, được chứ?
Tuyết phát cáu, thằng này chỉ khoảng 20 tuổi, dám gọi nàng là em, chỉ có con trao nàng mới là người duy nhất nhỏ tuổi hơn được gọi nàng bằng em. Tuyết đứng lên, nhanh chóng khóa tay thằng ranh đó và gằn giọng:
– Nhãi ranh, mày chỉ hơn con tao vài tuổi thôi, dám hỗn hào hả?
Lúc này mấy kẻ mặt đồ như dân phòng chạy tới kêu lên:
– Bỏ cậu Phú ra cô kia.
Tuyết đá mạnh vào mông làm thằng đó ngã văng vào 1cái bàn, mặt lấm lem bầm tím. Một lão nói:
– Sao lại đánh người, đề nghị cô theo tôi về ủy ban giải thích.
Có đánh nhau nên Ánh chạy ra, gã vội nói:
– Có chuyện gì, đây là chị tôi.
Sau khi nghe xong, Ánh bảo tất cả là hiểu lầm, chị Tuyết mới từ xa về thăm nên không quen lắm với sự thay đổi của thị trấn.
– Là cô Tuyết đó sao, hèn gì giống thế…
Tuyết khinh thường hỏi:
– Phú là thằng nào?
– Cậu ta là con trai của chủ tịch huyện, lễ hội này do ủy ban huyện kết hợp công ty nhà em cùng tổ chức.
– Hóa ra thằng nhãi ranh con lão Trình, lão già đó chưa chết à, lần trước sư phụ chị không phải đã đánh lão thành thái giám hay sao?
– Thì đi chữa nhiều nơi, cũng lấy vợ mới rồi, chuyện xưa đừng nhắc lại nữa.
– Hừ, em hèn hơn khi xưa đó Ánh, hồi xưa còn theo chị đi đánh mấy thằng dê già chọc gái giờ luồn cúi thế.
….
Hắn xấu hổ không nói gì, đời mà… lúc này kẻ bị đánh đã được 3-4 thằng đỡ lên, lau mặt, kẻ đó theo dõi cuộc nói chuyện: a ra đây là đệ tử kẻ năm xưa đã đánh ba mình suýt thành thái giám. Hắn cũng chẳng có hiếu muốn báo thù thay cha nhưng thằng già Ánh này sao lại kẹp được em ngon như thế này, chà cô ta có chồng rồi.
– Hiểu lầm, hiểu lầm, là anh… à em không có mắt, em không biết là chị Tuyết, là do con mắt đui mù này, trước sắc đẹp trẻ trung như tiên của chị nên mới nói tầm bậy, tầm bạ.
Hắn đổi giọng xin lỗi, Tuyết khẽ hừ nói:
– Chưa no đòn à, cút, chị đây không nói chuyện với nhãi ranh.
Thằng Phú huýt vào vai Ánh, nói:
– Kìa anh Ánh, nói hộ em cái.
Ánh mở lời dù không ưa nó:
– Chị Tuyết, Phú biết sai rồi, chị đừng giận nữa.
Tuyết cười nói:
– Giận gì mấy kẻ đó, hôm nay em với chị đi chơi, chị không muốn có người lạ.
Phú vội xen:
– Không phải người lạ, em cũng là người trong thị trấn, em sẽ làm 1 bữa tiệc để chào mừng chị trở về.
Tuyết thấy ù đầu, muốn chơi khăm Ánh chút cho cui, sao lòi đâu ra thằng Phú dai như đỉa này. Tuyết cau mày nói:
– Có trò gì vui không?
Phú tuyên bố ngay:
– Có chứ, trò gì thành phố có, đây có hết, thứ thành phố không có, đây cũng có.
– Gì, ma túy hay là chất kích thích, chị không xài thứ đó.
– Không, không, thứ hại người đó em không choi ư, em thích chơi trò nhiều người cùng chơi.
– Trò nhiều người cùng chơi? Nghe thú vị đó. Ở đău? Khi nào?
Ánh chen ngang:
– Chị, mấy trò vớ vẩn thôi, để em dẫn chị đi…
Phú đưa mắt ra hiệu cho thằng đàn em giữ Ánh lại:
– Anh này, chị ấy lâu lâu mới về, để chị ấy chơi chút cho vui chứ?
Tuyết đi theo Phú vào 1 căn phòng, nơi đó có khá nhiều thanh niên nam có, nữ có, từ 18-40 có đủ, khoảng hai chục người. Hóa ra là trò làm tình tập thể, Tuyết hỏi Ánh:
– Em cũng chơi trò này?
Ánh tránh ánh mắt của Tuyết, gã thấy thật xấu hổ. Phú lên tiếng:
– Chuyện thường mà chị, ở đây toàn nam thanh nữ tư, công nhân viên chức, thương nhân có vai vế trong huyện, trên thành phố cả.